truyện ma chung cư quỷ dị
4. Âm Trung Quỷ (Linh Dị, Truyện Ma, Việt Nam) Tráo Huyết (Linh Dị, Truyện Ma, Việt Nam) Tại một đô thị hiện đại, cùng với chung cư, đèn khí, thang thứ, xe pháo tưởng chừng chỉ toàn số đông chuyện cõi trần tê, vẫn quanh quẩn không ít u linc, cú cáo thành tinh, với
Giải trí. Sao. Show truyền hình. Điện ảnh. Âm nhạc. Mưa như trút kéo dài khiến nhiều tuyến đường, khu dân cư ở TP Đà Nẵng rơi vào tình Chung quy cũng tại tôi đã chọn sai những mối quan hệ trong đời mình, sai chồng, sai cả Sinh con xong phải về nhà chị gái ở cữ, nửa đêm thấy người đến gõ cửa mà tôi không cầm được nước mắt.
Dã sử ghi lại, Tướng Thần cùng với ba cương thi thuỷ tổ (Hậu Khanh, Doanh Câu, Hạn Bạt) sinh ra vào thời kì hồng hoang yêu thú, nhân loại chưa xuất hiện, mãi cho đến thời trung cổ mới biến mất. Ứng với hệ thống thần thoại Trung Hoa cổ đại, bốn cương thi thủy tổ
Với tên tiếng Anh, chúng ta sẽ đọc tên trước rồi đến họ sau, đó là lý do tại sao tên được gọi là 'First name' - tên đầu tiên. Không chỉ nữ giới mà những cái tên tiếng Anh hay cho nam cũng là cụm từ được tìm kiếm rất nhiều. Mỗi người đặt một tên riêng, một cá tính, một ý nghĩa riêng.
Chung cư quỷ dị - Tập thể 09/10 (Phần 1) Nhị Trùng Thân Tứ Trấn Nhục hồng ngải (Hành trình tim con bị mất tích) Cầu Bắt Hồn - Truyện Ma Khế Ước Bán Dâu Tử Huyết Tóc - MC Đình Soạn Độc Trùng Phong Đồng Dao Kinh Dị Truyện khác qua giọng đọc MC Đình Soạn Đêm Khuya Kinh Hoàng Quả Báo Oán Chồng Nhìn Thấy Vong Hồn Tuyệt Lộ Báo Thù Của Nghiệp Chướng
Site De Rencontre Sérieux Gratuit Non Payant. Tòa chung cư số 49 nằm trên đường Minh Trì, từ lâu đã nổi tiếng với các vụ mất tích và những cái chết không rõ ràng của căn hộ 404. Người ta đồn rằng, hễ cứ thuê căn phòng đó đều sẽ không tránh khỏi số phận chết Thu Thủy, một nhân viên văn phòng bình thường đã thuê lại căn hộ 404 của người bạn thân từng tự sát, để làm rõ sự thật đằng sau cái chết đầy oan uổng. Bắt đầu từ đây, các chuyện quỷ quái điên cuồng, cùng những bóng ma ám ảnh liên tục xuất hiện đe dọa đến tính mạng ở lâu, Thủy càng lún sâu vào bức màn của sự chết chóc. Cô dần phát hiện ra những bí mật kinh khủng đằng sau các vụ mất tích không rõ ràng, và cả những cái chết đầy oan khuất của căn hộ cô có thể làm gì? Liệu cô sẽ thoát khỏi số phận, hay chấp nhận trở thành nạn nhân kế tiếp? Chúc bạn có những phút giây thư giãn khi đọc truyện Chung Cư Quỷ Dị tại Vietnovel Origin!
Có phải bạn đang muốn tìm truyện kinh dị phải không? Có phải bạn đang tìm chung cư ma đúng không? Nếu đúng như vậy thì mời bạn xem ngay sau đây nhé. Quý khách hãy đăng ký để nhận Khuyến Mãi bên dưới của nhà cái Fi88 >> Xem thêm nhiều câu chuyện ma kinh dị nhất tại đây Nghedoctruyen gửi đến bạn tập 2 truyện ma có thật “Chung Cư Quỷ Dị” – Phần 2 của bộ truyện này đang đi đến phần hấp dẫn. Mời các bạn cùng xem qua lời … Vậy là bạn đã xem xong câu chuyện chủ đề chung cư ma rồi nhé. Ngoài xem những câu chuyện ma đáng sợ này bạn có thể xem thêm nhiều nội dung hấp dẫn khác tại đây chung cư ma Quý khách hãy đăng ký để nhận Khuyến Mãi bên dưới của nhà cái Fi88 Tag liên quan chung cư ma. [vid_tags]. Xin chân thành cảm ơn.
"Chào bạn!"- Một cô bé tiến tới gần chỗ Ly đang ngồi, cất tiếng ngoái lại nhưng không nhận ra cô bé đó là ai."Tớ ngồi cùng cậu được không?" Cô bé có vẻ trạc tuổi Ly muốn xin ngồi ậm ừ gật đầu. Hai cô bé ngồi yên nhìn xa xăm xuống hồ. Ly lượm mấy hòn sỏi quăng thử xuống nước nghe tiếng nước kêu."Ấy đừng... Khuấy động thế không tốt đâu..." Cô bé bên cạnh cất tiếng. Ly chẳng nói gì, vẫn tiếp tục ném. Cô bạn đó là ai chứ? Có quyền gì? Thật là phiền phức."Tớ nhìn thấy cậu mấy lần rồi đấy. Cậu hay đi xe đạp qua dãy nhà kia đúng không?".Ly ngạc nhiên mới quay sang "Thật á? Nhà cậu ở đấy à? Sao lại nhìn thấy tớ?""Ừ... Nhà tớ ở đấy. Bố mẹ tớ không hay có nhà, buồn lắm. Toàn xuống sân ngồi chơi thôi à... Như hôm nay tớ phải tự đi ra công viên chơi này.""Tớ cũng thế... Bố mẹ toàn để tớ ở nhà buổi chiều thôi... Công nhận buồn thật. Cậu học trường nào?". Ly tiếp lời."À... Tớ học trường gần đây. THCS TVP. Mới lên lớp 6. Hì". Cô bé cười toe."Thế à... Tớ lại học xa lắm, tít trên phố cơ, phải 4, 5 cây ""Thế nhà cậu ở đâu?". Cô bạn chỉ tay về phía khu nhà của mình đang đứng sừng sững gần đó rồi bảo "Đó... Nhà tớ ở trong khu nhà này.""Thế à, được ở cao tầng thích nhỉ. Cậu ở tầng mấy?""Tớ ở tận tầng 11 cơ...""Ừm... Nếu chiều nào rảnh mà buồn quá, tớ qua nhà cậu chơi nhé? Đươc không? Hỏi bài tập luôn." Cô bạn mạnh dạn đề trả lời qua loa "Ừ cũng được. Tớ ở nhà có ai đâu mà..."Đúng lúc đó đám bạn của Ly đã đi xe đạp một vòng về gần tới tơi. Ly đứng dậy, chào tạm biệt cô bạn mới quen."Tớ đi chơi tiếp đây! Bai bai nhé!""Ừ! Tớ cũng đi hái hoa tiếp đây! Hẹn gặp cậu sau!"Ly leo lên xe đạp rồi phóng vụt đi theo đám bạn của mình. Cuộc vui chơi lại được tiếp hai ngày hôm sau là đám tang của mẹ bé Đức. Ban quản lý tòa nhà đã lo liệu xong, họ hàng của người phụ nữ đó cũng đã tề tựu đông đủ. Gia đình Ly có mẹ cô bé đi dự đám đại diện. Dù không quá thân thiết nhưng cũng vì nể tình làng nghĩa xóm lại thêm phần thương xót cậu bé, mẹ Ly vẫn muốn đi đưa tiễn người phụ nữ này dù tội trạng của cô ta chưa rõ viếng diễn ra vào buổi trưa rồi sau đó di quan đem chôn ở nghĩa địa ngay gần khu nhà CK2 của hay lúc đó, cô bé đi học về, khi ấy là khoảng gần 1 giờ chiều. Tiếng chim muông xáo xác trên những ngọn cây quanh nghĩa trang. Nghĩa trang ấy chính là khu nghĩa trang nằm trên con đường khi chuyển về đây, gia đình Ly đã đi qua. Giờ ngày nào Ly cũng phải đạp xe qua con đường có nghĩa trang để tới đường lớn có bến xe, gửi xe đạp ở tòa nhà gần đó và bắt xe buýt. Cô bé muôn phần sợ hãi, luôn luôn cố gắng không nhìn về phía nghĩa trang đó cho đến khỉ đi qua hẳn. Nhất là vào buổi tối thì Ly nhất quyết không bao giờ đi về hướng đó một mình. Chỉ khi được người lớn đưa đi Ly mới dám đi qua hôm nay, tiếng trống đám ma ai oán rợp đường khiến khi đi về, Ly không khỏi chú ý. Chắc chắn là đám tang của mẹ thằng Đức mà hôm nay mẹ mình đi dự rồi, Ly nghĩ thầm trong xe tang đỗ ở gần khu nghĩa địa, tiếng trống kèn vẫn kêu lên thê lương, đi phía trước là di ảnh mẹ cậu bé Đức đang được bê bởi một cô bé nào đó. Quan tài của mẹ Đức đã được khiêng khỏi xe bởi bốn thanh niên khỏe mạnh. Tiền vàng đang được rải phía sau, bị cuộn tung lên bởi những luồng gió thổi ngày cuối thu. Tất cả đều diễn ra trong sự im lặng sụt sùi của những người đi dự đám rước. Ly cảm thấy đám tang diễn ra trầm mặc như những nốt nhạc cuối cùng của cuộc đời một con người với kiếp sống mờ nhạt, khốn khổ, không được nhiều người đưa tiễn như những đám tang khác Ly hay thấy trên đường nhưng lúc Ly đạp xe đi ngang qua đám tang đó thì bất chợt, cô bé nhìn thấy hình ảnh lạ lùng khiến cô bé sững chân lại không đạp xe đi được giữa rừng bia mộ lớn nhỏ đang nằm im lìm trong nghĩa trang, sau những bụi cây ven đường, có bốn người phụ nữ đang đứng yên lặng, trân trân nhìn ra phía con đường lớn. Những người phụ nữ ấy mặc đồ màu đen tuyền, xơ xác, khuôn mặt ẩn sau những lớp khăn voan đen mỏng. Họ đang nhìn theo chiếc quan tài được đưa dần vào trong nghĩa địa. Đám tang đang diễn ra nhưng cũng không người nào nói chuyện gì với họ, không ai để ý tới bốn người phụ nữ ấy. Họ đứng cách xa nhau ở bốn góc của nghĩa trang tạo nên khung cảnh khó hiểu. Ánh mắt Ly bắt gặp khuôn mặt người phụ nữ đứng gần nhất. Đột nhiên cô ta giơ thẳng tay lên chỉ về phía Ly, nhất loạt những người khác quay sang nhìn cô bé. Ly lạnh sống lưng. Cô gái đó từ từ bỏ tấm voan che mặt ra. Cơ thể Ly như đang đóng băng trong khoảng mặt cô ta hiện ra. Miệng cô ta rộng ngoác với những chiếc răng nhọn hoắt, hốc mắt đen ngòm ẩn sau lớp tóc mái dài lượt thượt. Cô ta đang cười với Ly. Tim cô bé nhảy thót lên một cái như có người đang bóp chặt lại, tay chân bủn rủn như không đi nổi nữa. Ly loạng choạng trên chiếc xe của mình. Cảm giác khó thở đang tràn ngập lồng ngực của Ly, cô bé hoa mắt chóng mặt, tai ù đi, mọi thứ xung quanh chỉ nghe thấy tiếng lùng bùng."Rầm" "Rầm". Những tiếng động vang lên khiến đoàn người đưa tang đột nhiên kêu lên khiếp hãi."Tiếng gì vậy?". Họ hỏi nhau."Hình như... hình như phát ra từ chiếc quan tài...""Đúng... đúng là từ phía đấy...". Họ nói."A...a...ghê quá...". Những người thanh niên khiêng quan tài mếu máo sợ hãi."Rầm...Rầm!" Tiếng động lại tiếp tục vang lên."Bỏ xuống xem nào... Nhỡ đâu..." Một người dự đám thanh niên trẻ run lẩy bẩy tính bỏ chiếc quan tài xuống đất."Không được bỏ!" Giọng một người đàn ông vang lên rất phía trong nghĩa trang, một người đàn ông cao lớn, chân đi hơi cà nhắc bước ra. Ông ta tiếp tục nói "Đừng hạ quan tài xuống, mọi thứ sẽ tệ đi đấy." Ông ta người lặng lẽ quay ra nhìn người đàn ông khắc khổ có dáng vẻ kì dị đấy, ngạc nhiên không hiểu ông ta đang nói gì. Ông ta chẳng nói chăng rằng gì nữa, chỉ rút ra một chiếc chuông lớn, giơ lên nắp quan tài ở vị trí phần đầu của người chết, rung lên ba hồi. Tất cả đám đông im thít quan sát hành động của ông ta, lo sợ điều gì đó sẽ tiếp tục xảy ra, thế nhưng quả thực bầu không khí đã yên ắng trở lại, tiếng động kì lạ không vang lên nữa."Tiếp tục đi..." Người đàn ông đó nói rồi quay lưng đi lùi dần ra phía bên kia đường, Ly đang dần cảm thấy ổn định trở lại. Cô bé thở sâu, nén được cơn choáng váng bèn leo lên xe, đạp một mạch thẳng về nhà, không ngoái lại thêm lần nào. Những gì vừa xảy ra khiến cô bé cảm thấy ghê sợ và khó hiểu, những gì vừa diễn ra bên nghĩa địa Ly không nghe thấy, nếu không có lẽ đêm ấy cô bé sẽ không thể ngủ ngon tối hôm ấy, mẹ Ly về nấu cơm như mọi ngày. Trong bữa cơm, bà lại kể cho bố Ly nghe những gì vừa trải qua ngày hôm nay. Chi tiết kì dị trong đám tang không thấy bà An nhắc đến, bà chỉ than vãn về một người."Hôm nay hết sức khó chịu ấy anh. Cái ông quản trang ở nghĩa địa đấy, tự dưng ở đâu ra rồi chỉ trỏ lung tung, bắt mọi người phải làm theo thế nọ thế kia. Mặt mũi ông ta thì cau có gắt gỏng. Nếu quả thực không phải việc lớn đang muốn tiến hành cho xong thì em cũng muốn cãi nhau với ông ta một trận lắm. Thôi, từ lần sau em chỉ đi viếng, cứ nhận vào trong Ban chuẩn bị làm gì, thật sự mệt lắm.""Ừ thôi, sau này em giúp được đến đâu thì giúp nhưng cứ phải chú trọng bản thân trước..." Bố Ly nói câu an cũng định mở miệng hỏi mẹ về những triệu chứng kì lạ hôm nay cô bé gặp phải khi nhìn thấy những người phụ nữ ngoài nghĩa địa đó, thế nhưng ngập ngừng mãi, Ly lại quyết định thôi không nói nữa. Cô bé sợ rằng bố mẹ lại đưa mình vào viện vì nghi cô bé bị hoang tưởng như hôm ấy, Ly trở nên run sợ trước những hình ảnh ban ngày bỗng ùa tới. Ly năn nỉ xin mẹ sang ngủ cùng mình một đêm. Nài nỉ mãi, cuối cùng mẹ Ly cũng đồng ý dắt theo em trai Ly sang ngủ ở phòng cô bé trên chiếc giường nhỏ chật chội. Cũng vài tháng rồi Ly không được ngủ với mẹ, cô bé hạnh phúc ôm ngang bụng mẹ và chìm dần vào giấc ngủ. Đêm hôm đó, những tiếng ồn ào kéo bàn ghế, tiếng thì thầm vào ban đêm không còn làm phiền giấc ngủ của Ly hôm sau, Ly ở nhà một mình như thường lệ. Cô bé ngồi xem tivi vẩn vơ mãi ở ngoài phòng khách không vào trong phòng học bài. Ly cảm thấy mệt mỏi vì khối lượng bài vở dạo gần đây nhiều lên so với hồi còn học Tiểu học. Cô bé chưa quen. Mẹ giao nhiệm vụ phải làm hết bài tập trong buổi chiều, đến tối mẹ sẽ kiểm tra và hướng dẫn thêm cho dứt ra được khỏi tivi, bất chợt ở ngoài cửa, tiếng chuông vang lên "Bính boong! Bính Boong!"Ly thắc mắc giờ này không biết ai còn tới nữa. Cô bé vẫn còn nhớ lời mẹ dặn không được mở cửa cho người lạ. Tiếng bấm chuông lại tiếp tục vang lên giục giã một lần mới rón rén mở cánh cửa gỗ ra để xem. Mất một lúc, Ly mới nhận ra người đang đứng trước cánh cửa sắt kia là ai."Cậu... cậu là...?""Chào cậu... là tớ đây. Hôm nay tớ rảnh nên qua chơi này." Ly nhận ra cô bé lần trước mình đã gặp ở công viên."Sao cậu lên được đây?""Tớ hỏi bác bảo vệ đấy. Tớ vào được không? Ở nhà một mình chán quá."Ly suy nghĩ vài giây rồi quyết định mở khóa cho cô bạn bé bước vào nhà Ly, để ngay ngắn chiếc dép ngoài cửa. Ly đi một vòng giới thiệu căn hộ của mình cho bạn."Oa... Nhà cậu đẹp và rộng rãi hơn nhà tớ nhiều..."Hai cô bé vào phòng Ly ngồi hàn huyên nói chuyện. Cô bạn rút từ trong túi ra một nhánh hoa nhỏ màu tím."Đây là hoa tử đinh hương, tớ hay hái ép khô. Đẹp lắm, cậu bày đi. Hoa này giúp ngủ ngon hơn đấy." Cô bé nhấm nháy tinh nghịch."Ơm...Để tớ đi lấy lọ hoa..." Ly chạy vụt ra bếp lục lấy lọ hoa nhỏ, đổ nước rồi bê vào phòng cắm nhánh hoa đinh hương vào trong lọ. Cô bé cũng rất thích hoa nhưng không biết chăm cũng không biết cắm, giờ có người mang đến tặng, cô bé cũng khá hào đến lời dặn dò của mẹ, Ly bèn vội vàng lấy sách vở ra làm. Cô bạn ngồi cạnh chăm chú xem Ly làm bài. Một số câu Toán khó, cô bạn còn chỉ cho Ly cách làm."Cậu giỏi thế. Mấy câu này khó mà..." Ly khen bạn."Trường tớ học trước rồi...Hì hì... Sau này cùng làm bài sẽ làm nhanh hơn thôi."Đến khoảng 5 giờ chiều, cô bạn đứng dậy bảo "Đến giờ bố mẹ tớ về rồi. Tớ cũng phải về đây...". Ly tiễn bạn ra khỏi cửa."Thi thoảng tớ lại đến nhé!". Cô bạn vẫy vẫy tay chào."À! Tớ quên mất. Tên cậu là gì?""Tớ là Thanh. Thôi chào Ly nhé, tớ về không muộn...Nhớ chăm sóc lọ hoa đinh hương nhé!"Ly cười gật đầu chào cô bạn mới quen đầy lạ lẫm ấy rồi khép cửa bước vào phòng ngồi được 5 phút thì tiếng chuông cửa lại réo lên. Hay là Thanh quên cái gì?Ly lại lật đật chạy ra mở cửa lần nhưng lần này người xuất hiện không phải Thanh mà là một người khác – người mang hung tin.
102 chương 8839 lượt xem 37 người theo dõi 33 đề cử 0 Rated Thông tin truyện Mục lục 102 chương Tòa chung cư số 49 nằm trên đường Minh Trì, từ lâu đã nổi tiếng với các vụ mất tích và những cái chết không rõ ràng của căn hộ 404. Người ta đồn rằng, hễ cứ thuê căn phòng đó thì đều sẽ không tránh khỏi số phận chết chóc. Trần Thu Thủy, một nhân viên văn phòng bình thường đã thuê lại căn hộ 404 của người bạn thân từng tự sát, để làm rõ sự thật đằng sau cái chết đầy oan uổng. Bắt đầu từ đây, các chuyện quỷ quái điên cuồng, cùng những bóng ma ám ảnh liên tục xuất hiện đe dọa đến tính mạng cô. Càng ở lâu, Thủy càng lún sâu vào bức màn của sự chết chóc. Cô dần phát hiện ra những bí mật kinh khủng đằng sau các vụ mất tích không rõ ràng, và cả những cái chết đầy oan khuất của căn hộ 404. Nhưng cô có thể làm gì? Liệu cô sẽ thoát khỏi số phận, hay chấp nhận trở thành nạn nhân kế tiếp?
Truyện kể về tuổi thơ của 1 cô bé tên Ly, cô sinh ra và lớn lên như bao đứa trẻ khác, cho đến năm 7 tuổi không may cô vui đùa cùng đám bạn cùng khu tập thể không may bị ngã đập đầu xuống đất, rất may sau khi chữa trị tại bệnh viện vết thương trên đầu không ảnh hưởng nhiều đến sức khoẻ của cô. Nhưng từ đó cô bắt đầu có khả năng đặc biệt về tâm linh, như nhìn thấy những vong hồn lẩn khuất quanh khu tập thể, thậm chí cô còn có thể nói chuyện được với những người đã khuất... Kính mời quý khán thính giả cùng lắng nghe câu chuyện ma rất hấp dẫn "Chung cư quỷ dị" của tác giả Thục Linh
truyện ma chung cư quỷ dị